Quê hương chốn thanh bình

VỀ QUÊ THÔI

Về đến nhà ở Bến Tre. tuần nào cũng về nhưng đôi lúc bận đến nổi trưa chạy về khuya lại chạy lên. Nhưng cứ gần cuối tuần là muốn về dù là nắng hay mưa.

Về một chút, quét cái nhà. mở cửa trước nhìn vườn Đậu Biếc (làm và thưởng thức ly trà đậu biếc), xong ra cửa sau nhìn ao Sen. Ao Sen tuy mới trồng lại (Sen Bách Diệp Hồng – sen Quan Âm) . Mới trồng nhưng bắt đầu xum tụ rồi, có nhiều lá chạm mặt nước chưa lên, có lá cao to nhìn đã mắt. cũng có hoa nở, có hoa tàn để lại gương sen trơ trọi. Nhìn nó vậy chứ gom vài ba gương sen là có 1 nồi chè ăn có mà đã. 😀 😀

QUÊ HƯƠNG CHỐN THANH BÌNH

Chợt nhớ câu hát “Quê hương chốn thanh bình Có bầu trời xanh thắm xanh..” thanh bình là có thật nhưng mà thật ở đây cũng tùy với mỗi người nữa có người thì thích náo nhiệt phồn hoa thì sẽ thấy quê là nơi buồn ảm đạm. Chân quê thì mãi là chân quê, gót son cũng chỉ lấm bùn nên quê trở thành nơi “cực chẵn đã” phải về dăm ba ngày lễ tết.

ĐÔ THỊ PHỒN HOA

Nhưng suy lại cuộc sống đô thành cũng đâu đơn giản, khi con người ngày càng bị lôi cuốn vào vòng chảy, nhu cầu ngày càng phức tạp nhiều hơn, định nghĩa về sự hạnh phúc cũng ngày càng khác đi.

Ví như ngày xưa có cái ăn, cái mặc gia đình êm ấm con cái học hành đàng hoàn là hạnh phúc và xem là đủ đầy. Giờ thì đủ đầy sẽ được gắng vào phương tiện điều kiện.. Vậy là càng xoay thì càng chóng mặt, có khi chóng mặt đến mất cả phương hướng rồi ko biết mình nên làm gì, và cái gì là có ý nghĩa với mình, cuối cùng là có khi sẽ hận cả thế giới.

HẠNH PHÚC ĐƠN GIẢN LÀ NƠI TÂM BÌNH YÊN NHẤT

Sống ở đâu cũng có khó khăn nhưng mọi khó khăn rồi sẽ qua đi, Cứ thưởng thức cuộc sống này khi hạnh phúc hoặc ngay cả những lúc khó khăn.
Vì khi mọi thứ đã qua đi thì tất cả trở thành trải nghiệm. Trải nghiệm dù có vui hay buồn thì nó cũng giúp cho mình hiểu được giá trị cuộc sống và hơn hết mỗi bước ngoặc đó mình sẽ hiểu được rõ bản thân mình hơn. Chỉ có hiểu chính mình muốn gì và cần gì thì mới có thể bước dần đến hạnh phúc còn không mọi thứ chỉ là mông lung “huyền ảo tung chảo” mà cứ càng đi càng lạc chẵng biết đi đâu và về đâu.

Nếu bạn đang lạc lỏng không biết về đâu thì về quê đi, về thư giản ngắm cái gốc cây thậm chí ngắm đám cỏ dại rồi đừng suy nghĩ gi cả cứ để cái đầu trống rổng như vậy và cho mình tự sướng, thưởng thức những giây phút bình yên trong tỉnh lặng. “Mọi thứ rồi sẽ qua đi.. và tất cả sẽ trở thành sự trải nghiệm”.

You may also like...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.